28. Chương 30 - Bẫy cát – Bunker

ADIGOLF DÙNG THỬ 7 NGÀY
28. Chương 30 - Bẫy cát – Bunker
Ngày đăng: 7 tháng trước

    30 - Bẫy cát – Bunker

    Những cú đánh cát khiến hầu hết những golfer trung bình sợ hãi, nhưng tôi thấy những cú đánh đó lại quá dễ dàng đối với những golfer chơi tour chuyên nghiệp.

    Những golfer chơi tour chuyên nghiệp sẽ nhắm đánh vào các bunker sát green vì họ có thể thực hiện một cú đánh cát đưa bóng ôm cờ dễ dàng. Mặc dù vậy, các tour golfer vẫn không ngừng phàn nàn về chất lượng cát trong bunker. Họ muốn nó đúng chất lượng để có thể đánh bóng ra khỏi bunker thậm chí dễ dàng hơn nữa.

    Điểm ngọt - Sweet spot: Điểm “ngọt” trên mặt gậy là một khu vực nhỏ thường nằm ở tâm mặt gậy, nó cũng có thể lệch về bất kỳ hướng nào tùy theo thiết kế của gậy và tùy theo trọng tâm của đầu gậy. Đây là khu vực tiếp xúc bóng tối ưu nhất, năng lượng được truyền qua bóng tối đa khi tiếp xúc.

    Ngoại trừ các hố cát sâu bất thường hoặc vị trí bóng nằm quá tồi tệ, tour golfer thà chọn thực hiện một cú đánh cát (thật đơn giản với anh ấy) hơn là cố gắng để pitch bóng ra khỏi những bãi cỏ cao có xung quanh hầu hết các green.

    Đây không phải là mục đích ban đầu của việc đặt các bunker sát cạnh green. Bunker phải là một chướng ngại vật cần phải tránh.

    Một hội viên của Câu lạc bộ Houston Country, Edwin MacClain đã được cấp bằng sáng chế cho phát minh ra gậy wedge đánh cát đầu tiên vào năm 1928. Bobby Jones đã sử dụng gậy đánh cát của MacClain trong giải British Open năm 1930. Horton Smith cũng sử dụng gậy này khi thi đấu. Nhưng đến năm 1931, gậy wedge đánh cát MacClain bị coi là không hợp lệ vì mặt của nó lõm xuống, giống như chiếc thìa và các bức ảnh chụp cho thấy golfer bị đánh bóng hai lần khi sử dụng gậy này.

    Gene Sarazen đã phát minh ra gậy wedge đánh cát của anh ấy vào năm 1932, và ngay lập tức được sử dụng rộng rãi.

    Ngay cả sau khi gậy wedge đánh cát xuất hiện, các bunker vẫn không phải dễ chơi vì chất lượng cát không tốt và bị lẫn nhiều đất. Nhưng sau đó, các bunker được cải thiện dần, và các golfer chuyên nghiệp không còn sợ chúng nữa.

    Càng ngày càng có nhiều cảm giác rằng sự cải tiến công nghệ của gậy, bóng và gậy, bóng và cú swing của các golfer chuyên nghiệp hiện nay đã làm nhiều sân golf cũ tốt nhất của chúng ta trở nên lỗi thời.

    Tôi có một đề xuất là cho để lại rãnh cào trên mặt cát trong bunker ở các sân cũ của chúng tôi để cho các golfer chuyên nghiệp cũng phải e ngại bunker phần nào.

    Đừng cào cho mặt cát phẳng.

    Hoặc là hoàn toàn không cào cát, hoặc tốt hơn là cào cát theo rãnh.

    Tôi sẽ không còn nghe thấy người bạn cũ ở Texas của tôi, cựu vô địch PGA Dave Marr, phát biểu trên truyền hình rằng, “Freddie đã thực hiện cú đánh rất tốt, anh ấy chọn đánh vào bunker thay vì đánh rơi thẳng vào trên mặt green trơn, cứng và bóng có thể lăn vào đám cỏ rough quanh green”.

    Thay vào đó, tôi sẽ nghe Dave nói, “Ồ, ồ, bóng Freddie đã rơi vào bunker và đang nằm giữa rãnh cát. Anh ấy sẽ vô cùng sung sướng nếu thực hiện cú đánh cát thành công”.

    Tất nhiên, điều này sẽ không bao giờ xảy ra. Các golfer chuyên nghiệp và các hội viên của sân sẽ không ủng hộ điều đó. Nhưng nó sẽ làm cho các sân golf cũ của chúng tôi trở nên khó khăn hơn và bunker trở thành đúng nghĩa là bẫy khi bạn đánh on green không chuẩn xác.

    Ở sân Pine Valley, hầu hết các bunker dọc theo fairway đều không cào cát. Đây là sân golf mà tôi cho là tốt nhất thế giới, nhưng bunker sát green thì được cào rất phẳng.

    Sân Pine Valley đủ khó cho những golfer nghiệp dư chơi ngay cả nếu bunker được cào phẳng.

    Nhưng Pine Valley không bao giờ có một giải đấu chuyên nghiệp. Các golfer chuyên nghiệp với tài năng chơi cát của họ có thể làm cho Pine Valley trở nên quá tầm thường.

    ĐỐI TÁC THƯƠNG HIỆU
    0
    Zalo
    Hotline