57. chương 66 - Một số người phụ nữ trong cuộc đời tôi

ADIGOLF DÙNG THỬ 7 NGÀY
57. chương 66 - Một số người phụ nữ trong cuộc đời tôi
Ngày đăng: 7 tháng trước

    66 - Một số người phụ nữ trong cuộc đời tôi

    Tôi đã may mắn được luyện những người như được huấn luyện những người chiến thắng trong 10 giải U.S. Women's Open và bốn trong số 12 golfer được ghi tên vào LPGA Hall of Fame.

    Tôi rất tự hào về họ và nhiều golfer nữ xuất sắc khác mà tôi đã có cơ hội hướng dẫn họ trong sự nghiệp của mình.

    * Hall of Fame ở trên viết đầy đủ là World Golf Hall of Fame. Tạm dịch là đại sảnh danh vọng hay ngôi đền danh vọng, dành cho môn thể thao golf trên toàn thế giới bao gồm cho cả nam và nữ. LGPA là dành cho nữ. Sứ mệnh của World Golf Hall of Fame là tôn vinh môn golf và bảo tồn những di sản của những người đã làm nên sự tuyệt vời của nó. Mỗi câu lạc bộ, hội golf cũng có thể tự lập Hall of Fame của riêng mình, để vinh danh những golfer giỏi hoặc những người có cống hiến cho hội hoặc câu lạc bộ của mình.

    Nhưng tự hào nhất là những gì tôi đã có thể làm với một người phụ nữ từ Paris đã bay đến gặp tôi.

    Người phụ nữ từ  Paris

    Cô ấy là một phụ nữ nhỏ nhắn, xinh xắn, mắt đen, không có thiên phú về chơi golf.

    Tôi không nghĩ cô ấy đã từng cầm một cái que hay gậy đánh bất cứ thứ gì đó trong đời

    Khi tôi hỏi cô ấy đến từ đâu, cô ấy nói, “Paris”. Tôi hỏi, “Paris, Texas?”. Cô ấy trả lời, “Không, Paris, Pháp”.

    Tôi bị ngạc nhiên khi biết cô ấy bay từ Pháp qua học và thậm chí không thể đánh bóng bay lên khỏi mặt đất.

    Gặp cô ấy trước buổi học đầu tiên, tôi hỏi mục tiêu của cô ấy là gì, và cô ấy nói rằng cô ấy muốn có thể chơi golf với chồng khi bay trở lại Pháp.

    Cô ấy đánh một vài trái mà không biết một tí gì về cách swing gậy.

    Tôi đứng trước mặt cô ấy, nắm lấy shaft gậy trong khi tay cô ấy vẫn cầm cán gậy. Tôi bắt đầu động tác backswing bằng cách di chuyển shaft gậy về phía sau cho đến khi nó song song với mặt đất và bảo cô ấy cùng phối hợp với tôi. Sau đó, tôi di chuyển gậy thẳng lên, và cô ấy tự nhiên xoay người và nhấc gót chân trái lên khỏi mặt đất.

    Tôi bắt đầu kéo cán gậy xuống. Gót chân trái của cô ấy lại đạp xuống đất một cách tự nhiên. Tôi swing shaft gậy rất chậm cho đến tư thế kết thúc swing, với khuỷu tay của cô ấy ở phía trước. 

    Tôi đã làm điều đó tổng cộng năm lần

    Mỗi lần tôi thêm một chút nhịp điệu, đưa cô ấy vào chuyển động “swing xô nước” mà không nói cho cô ấy biết.

    “Bây giờ em đã biết làm thế nào để đánh bóng”, tôi nói và đặt một quả bóng lên tee.

    “Chỉ cần swing gậy như em vừa làm”, tôi nói. “Tôi không muốn em cảm thấy như mình sắp đánh một quả bóng golf. Tôi muốn em vung gậy và swing cắt đứt cái tee dưới bóng ấy”.

    Người phụ nữ nhỏ xinh này đã đánh bóng bay lên cao và rơi ở vị trí 75 yard.

    Tôi không biết ai là người vui hơn, học trò hay thầy giáo. Cô ấy nhảy lên và hôn tôi. “Em vui quá!”, cô ấy nói. 

    Cô ấy ở lại một tuần. Mỗi ngày, tôi đều dạy cô ấy một bài học.

    Khi cô ấy đã có thể đánh bóng khá tốt, tôi nói với cô ấy, “Bây giờ em đã sẵn sàng để chơi golf với chồng rồi đó. Năm lần đánh đầu tiên khi chơi với anh ấy, hãy đặt bóng lên tee cho mỗi cú đánh, như vậy, em sẽ không cố gắng để đánh bóng bay lên. Sau đó, em sẽ thực sự chơi golf.”

    Cô ấy đã về lại Pháp, dần dần chơi tốt hơn và cùng tâ cùng tận hưởng các trận golf với chồng trong nhiều năm sau đó.

    Làm một thầy giáo thì có thể mong chờ điều gì hơn nữa?

    Betty Jamesont

    Học sinh nữ của tôi nổi tiếng đầu tiên là Betty Jameson. Cô vào Đại học Texas ở tuổi 19 cùng với một thành tích nghiệp dư tốt. Betty là một người khá. Cô ấy là một họa sĩ xuất sắc, yêu nghệ thuật. Helen thường đến đón Betty ở ký túc xá, đưa cô ấy đến gặp tôi để học và sau đó lại đưa cô ấy về nhà.

    Betty đã nhận được sự giúp đỡ rất tốt từ Tod Menefee ở San Antonio và từ Francis Scheider ở Dallas, nơi cô bắt đầu tham gia các giải đấu.

    Khi cô ấy đến với tôi, các cú đánh gậy sắt của cô ấy có xu hướng bị kéo trái. Chúng tôi đã luyện tập để kiểm soát phần bên trái cơ thể và cánh tay trái của cô ấy. Cô đã chiến thắng các giải đấu nghiệp dư lớn như Trans- Miss và Amateur Texas. Ở giải nghiệp dư của quốc gia, cô ấy đã bị thua 6 down vào buổi trưa trong trận chung kết 36 lỗ. Cô ấy gọi điện cho “người bạn may mắn” của mình ở San Antonio và yêu cầu cô ấy lái xe đến Austin gấp. Bạn của cô ấy đã đến kịp thời, và Betty đã thắng giải nghiệp dư quốc gia.

    Betty rời trường năm 21 tuổi và bắt đầu chơi chuyên nghiệp. Cô hai lần vô địch giải U.S. Women’s Open và được ghi tên vào Hall of Fame.

    Betty và tôi đã cùng nhau được vinh danh tại Texas Sports Hall of Fame, đó là một niềm vinh hạnh đối với tôi. Cô ấy hiện là một họa sĩ ở Florida.

    Kathy Whitworth

    Kathy Whitworth là một trong những người ngọt ngào và chu đáo nhất mà tôi từng biết. Hardy Loudermilk, một golfer chuyên nghiệp cũng là một thầy golf ở Jal, New Mexico, đã gọi điện thoại và gửi gắm cô ấy cho tôi. Mẹ của Kathy đã lái xe 500 dặm đến Austin.

    Khi Kathy đến, cô ấy nặng 175 pound'. Có vẻ như môn thể thao yêu thích của cô ấy là ice box.

    1 pound = 0,454kg. 175 pound = 79,45kg

    Tôi khuyến khích cô ấy giảm cân và sửa lại cách cầm gậy của cô ấy cho phù hợp hơn và follow throught tốt hơn. Sau khi học chỗ tôi xong, cô ấy về và giành giải New Mexico Amateur và theo học cao đẳng. Nhưng rồi cô ấy đã bỏ học sau vài tháng. Cô ấy đã viết cho tôi một bức thư: “Em đoán thầy thất vọng vê em, nhưng em muốn tham gia các giải chuyên nghiệp thầy ạ”. Mẹ Kathy đã đã chở c cô ấy đến Beaumont và Kathy đã hoàn thành xuất sắc giải đấu chuyên nghiệp đầu tiên của cô ấy ở đó.

    Kathy đã thắng được nhiều giải hơn bất kỳ golfer chuyên nghiệp nào khác, cho dù là nam hay nữ, kể cả Sam Snead.

    Cô ấy có thể thực hiện thành công nhiều cú putt hơn bất kỳ golfer nào khác mà tôi từng thấy.

    Gần đây, Kathy đã đến thăm Helen và tôi giảng cho cô ấy về phương pháp sư phạm khi dạy golf và làm thế nào để dạy golf. Nhiều golfer cực kỳ giỏi như Kathy, họ thực hiện cú swing theo cách tự nhiên đối với họ. Họ không phải nghĩ về nó hoặc giải thích nó.

    Tôi đã giới thiệu Kathy qua một buổi nói chuyện của tôi trên The Turn. Cô ấy rất vui khi học cách diễn đạt cú swing thành những từ ngữ đơn giản. Nhiều người chơi giỏi có thể biểu diễn cho bạn thấy những cú swing đẹp mắt của họ, nhưng họ không thể nói cho bạn biết làm thế nào để thực hiện được nó.

    “Harvey, thầy đã “xây dựng” cú swing của em từ dưới chân lên, và suốt từ xưa đến giờ, chưa bao giờ thầy nói với em về việc làm thế nào để xoay vai cho đúng”, cô nói. “Tại sao vậy ạ?”.

    Tôi nói, “Kathy, em tự nhiên đã có động tác xoay vai tốt rồi. Em không cần phải nghe về nó nữa”.

    US Women’s Open là giải golf duy nhất mà Kathy chưa từng vô địch. Nhưng cô ấy đã được ghi tên vào LPGA Hall of Fame mà không cần điều ấy. Không có người nào tốt và đàng hoàng hơn Kathy trên Trái Đất này. Cô ấy sẽ trở thành một giáo viên nổi tiếng.

    Betsy Rawls đến Đại học Texas khi học xong cấp 3, lúc đó, cách cầm gậy của cô ấy rất strong. Cô ấy là một golfer tài năng và yêu thích môn golf. Tôi bắt đầu dần thay đổi cách cầm gậy của cô ấy. Betsy tiến bộ nhanh chóng và giành chiến thắng trong giải đấu của thành phố ở Austin, sau đó là chức vô địch tiểu bang.

    Tôi đã dạy cô ấy rằng, cô ấy phải học cách chơi trên tất cả các loại sân (tốt và xấu) với tất cả các kiểu người khác nhau. Đổi lại, tôi đã học được rất nhiều điều từ Betsy. Cô ấy là một Phi Beta Kappa'.

    Một điều tôi học được từ Betsy là chúng ta không thể thắng một giải đấu chỉ với những cú đánh tốt. Có rất nhiều thứ quan trọng hơn và chúng càng trở nên quan trọng hơn khi bạn bắt đầu thi đấu với cả thế giới.

    Betsy có thể chọn gậy và tự tin rằng lựa chọn của mình đã đúng mà không có chút do dự. Điều tương tự cũng được áp dụng khi cô ấy quyết định loại cú đánh - pitch hoặc chip, hook hoặc fade, bất cứ điều gì.

    Betsy biết golfer có thể trạng tốt nhất sẽ có lợi thế, nhất là trong ngày thi đấu cuối cùng. Nên cô luôn giữ cho mình một phong độ tuyệt vời, ăn uống lành mạnh và đúng cách.

    Betsy có khả năng đi lại chào hỏi một người và sau đó quay lại cú đánh của cô ấy với sự tập trung hoàn toàn. Chúng tôi cũng đã trao đổi với nhau về vai trò của huấn luyện viên trong quá trình huấn luyện, nên tạo áp lực hay chỉ thể hiện cho học viên biết là mình đã biết và rất vui với những tiến bộ của họ. Tôi đã nghe lời khuyên của cô ấy và áp dụng với tất cả những học viên với Betsy.

    ' Phi Beta Kappa là một hiệp hội học thuật uy tín nhất và đầu tiên tại Hoa Kỳ, được thành lập năm 1776 tại trường Cao đẳng William và Mary.

    Tôi học được từ Betsy là không để một học viên suy nghĩ về quá nhiều thứ trong một buổi học. Một ngày nọ, tôi dạy cô ấy hai hoặc ba vấn đề cùng một lúc. Cô ấy nói, “Harvey, hãy học một hoặc hai vấn đề trong tuần này thôi a và để dành vấn đề thứ ba cho tuần

    Đó là một bài học thực sự cho tôi. Nếu một Phi Beta Kappa và một tay golf tài năng như Betsy không thể tập trung vào hai việc cùng một lúc, thì một học viên bình thường sẽ khả năng làm được việc đó không? 

    Điều này đã trở thành nền tảng trong việc giảng dạy của tôi - từng thứ một.

    Có một lần duy nhất Betsy bị bể. Các cú đánh của cô ấy cứ bị push phải. Nhưng chúng tôi luôn tìm ra được giải pháp để sửa vấn đề đó.

    Betsy đã 4 lần vô địch giải US Women's Open và được ghi tên vào Hall of Fame.

    Một giải golf chính dành cho nữ của các trường đại học, được đặt theo tên của Betsy. Giải được tổ chức hằng năm tại Austin với sự tham gia của các golfer từ khắp nơi trên nước Mỹ.

    Cô ấy là một học viên lý ý tưởng. Cô ấy khéo léo, thông minh và có ý chí kiên cường để thực hiện thành công bất kỳ cú đánh quan trọng nào, cho dù đó là một cú driver hay một cú putt.

    Mickey Wright

    Mickey Wright đã là một golfer xuất sắc khi cô ấy đến với tôi. Lúc đó Mickey đã là một golfer chuyên nghiệp chơi tour, nhưng cô ấy chưa thắng giải nào. Tôi không dám thay đổi cú đánh của cô ấy. Nó quá tốt. Cô đã học phong cách Alex Morrison ở California.

    Mickey cảm thấy cô ấy không bao giờ nên đánh hư một cú đánh nào cả. Tôi đã cố gắng giúp cô ấy nhận ra rằng, chúng ta đều là con người và đừng quá khắt khe với bản thân. Trò tiêu khiển yêu thích của cô là đến Fort Worth và ngồi xem Ben Hogan luyện tập. Cô hỏi Hogan rằng, anh có phiền không. Anh ấy trả lời, “Miễn là cô không nói bất cứ điều gì”.

    Cô ấy đã 3 lần vô địch giải US Women's Open và được ghi tên vào Hall of Fame. Chắc chắn Mickey là golfer nữ giỏi nhất mọi thời đại.

    Mickey có gót chân trái hơi khác so với hầu hết các golfer giỏi khác. Cô ấy đã “lăn” bàn chân trái của mình vào phía trong, giống như huyền thoại Alex Morrison.

    Mickey là một golfer “lively handed”, kiểu golfer yêu thích của tôi. Giờ đây, chúng ta không còn thường xuyên nhìn thấy những người chơi có tay “lively”, người có thể “quất” gậy đánh xuyên qua bóng nữa. Trong các golfer nam, Don January, Mangrum và Chi Chi Rodriquez là những golfer có “lively hand” nhất mà tôi từng thấy. Trong các golfer nữ thì Mickey đứng đầu, và Kathy Whitworth kế tiếp.

    Tôi thích xem hai bàn tay nhịp nhàng, khéo léo và rất dẻo của những “lively handed” golfer khi chia bài và lia cổ tay thảy bài.

    Một số người sẽ nói Babe Didrickson Zaharias là golfer nữ giỏi nhất từ trước đến nay, nhưng với tôi là Mickey. Mickey sở hữu và thuần thục đa dạng cú đánh. Cô ấy có thể về 62 gậy khi chơi trên một sân golf tốt cho dù gió mạnh.

    1 Bạn có thể tìm kiếm từ khóa “Alex Morrison left heel” hoặc “Mickey Wright left heel” trên YouTube và quan sát bàn chân trái của họ để dễ hiểu hơn về chuyển động “lăn” của bàn chân trái vào trong.

    2 Lively hand: có thể hiểu là bàn tay “sống”, năng động, hăng hái góp phần vào việc thực hiện cú swing chứ không phải “chết”, cứng đơ như khúc củi. Bạn có thể xem swing của Mickey Wright trên YouTube để thấy được sự thả lỏng, cảm giác “mềm như bún” của hai cánh tay khi bà thực hiện cú đánh.

    Tôi thật xúc động khi nhớ đến Mickey và cú swing tuyệt đẹp của cô ấy.

    Một vài năm trước, Mickey và Kathy đã thống nhất lập team để thi đấu với những golfer nam khác trong giải Legends of Golf Senior ở Austin nhưng các golfer nam chuyên nghiệp không thích thi đấu như vậy nên họ đã không mời.

    Lần đầu tiên nhìn thấy Mickey swing, tôi đã hỏi cô ấy, “Em đã học động tác follow through tuyệt vời đó ở đâu?”.

    Cô ấy lấy một vòng dây thun ra khỏi túi và chỉ cho tôi cách cô ấy luyện tập với vòng dây thun ràng quanh khuỷu tay, giữ chúng gần nhau.

    Người đầu tiên tôi từng thấy sử dụng vòng dây thun này là Abe Mitchell, một golfer người Anh có các cú đánh rất xa, vào cuối những năm 1920 và đầu những năm 1930.

    Đây là một công cụ hỗ trợ luyện tập tuyệt vời. Nếu có thể, bạn nên đến Broadmoor ở Colorado và học cô giáo tuyệt vời Mary Lena Faulk, một trong những học trò giỏi nhất của tôi, tôi cá rằng cô ấy sẽ đeo một vòng dây thun quanh khuỷu tay của bạn.

    Bất cứ thứ gì có thể giúp bạn swing như Mickey Wright đều là thứ bạn nên muốn theo đuổi.

    Judy Kimball

    Judy Kimball Simon là một học viên tôi yêu thích. Cô ấy vẫn đến thăm chúng tôi bằng máy bay riêng, bay từ nhà của cô ấy ở North Platte, Nebraska.

    Vô địch giải LPGA ở Las Vegas là một trong số rất nhiều chiến thắng của cô ấy. Trong tất cả các học viên nữ của tôi, Judy là người putt giỏi nhất. Trong nhiều năm, Judy đã giữ được một kỷ lục ở LGPA, đó là hoàn thành một vòng đấu 18 lỗ ít gậy putt nhất. Là 19 cú putt, tôi tin vậy.

    Tôi thường xem Judy và Tommy Kite putt hết trận này đến trận khác trên green.

     Có lần Ben Crenshaw cần sử dụng máy bay để bay khảo sát một khu đất mà là anh ấy muốn xây sân golf ở Nebraska. Ben gọi đến số điện thoại mà ai đó đã cho anh ấy để nói lý do và xin mượn máy bay.

    “Chà, Ben”, giọng một phụ nữ nói, “Cậu đã gọi đúng người. Tôi đã từ khi cậu mới tám tuổi”.

    Đó là Judy Kimball - bây giờ hay gọi là Simon.

    Babe Didrickson Zaharias

    Tôi đã chơi với Babe trong lần chơi biểu diễn đầu tiên của cô ấy với tư cách là một golfer chuyên nghiệp. Cô ấy và Al Espinosa - một golfer chuyên nghiệp chơi Ryder Cup, đấu với Vola Mae Odom (một thành viên câu lạc bộ) và tôi.

    Như các buổi chơi biễu thông thường của cô ấy, Babe đã chơi với sự hóm hỉnh và những cú đánh driver thật xa của cô ấy làm cho khán giả mãn nhãn. Tôi nhớ một cú đánh của cô ấy ở lỗ thứ 3. Đó là một cái . Đó là một cú đánh bằng gậy sắt 7, bóng rớt xuống green và lăn thẳng ra phía sau. “Green mà lại không biết giữ bóng hả Harvey?”, cô ấy hỏi, và cả đám đông khán giả cười lớn.

     Một thẩm phán của Tòa án Tối cao đang đứng ở trong đám đông. Sau khi đánh xong một cú đánh, Babe quay sang ông ấy và nói, “Anh thấy cú đánh đó thế nào, thưa Thẩm phán?”.

    Babe có sức thu hút rất lớn, lúc nào cũng có một lượng khán giả lớn đi theo để xem cô ấy đánh. Tôi cũng thực sự rất thích cô ấy.

    Cô ấy là golfer nữ có cú phát bóng xa và ổn định nhất trong lịch sử cho đến khi có một golfer nữ người Anh xuất hiện, Laura Davies.

    Cô ấy là một vận động viên rất giỏi nhiều môn thể thao. Cô ấy giỏi điền kinh và chơi bóng mềm hoặc bóng rổ xuất sắc chẳng kém gì so với chơi golf. Babe có lẽ là vận động viên nữ xuất sắc nhất từ trước đến giờ, và là golfer giỏi thứ hai chỉ sau Mickey Wright.

    Sau khi Babe qua đời khi còn rất trẻ vì bệnh ung thư, tôi đã có một chuyến đi Florida dài ngày, để thăm và động viên chồng của cô ấy, George. George đã từ bỏ sự nghiệp đô vật chuyên nghiệp để trở thành quản lý cho Babe. George yêu Babe sâu sắc và cô ấy cũng vậy. Anh ấy đã khóc khi chúng tôi nói về cô ấy.

    Babe đã từng cảm ơn tôi rất nhiều vì đã giúp cô ấy thành công, nhưng tôi không xứng đáng được như vậy. 

    Cô ấy là một golfer tự thân.

    Sandra Palmer, Betty Hicks, Betty Dodd và còn nữa ...

    Sandra Palmer ở Fort Worth, đến gặp tôi theo lời khuyên của Betsy Rawls. Sandra đã từng là một caddie và đã làm việc trong một quầy bán bánh hamburger. Cô được nhận nuôi bởi hai người tốt bụng là thành viên của câu lạc bộ golf Glen Garden, nơi cô bắt đầu trở thành một golfer giỏi.

    ' Golfer tự thân là golf tự luyện tập mà không cần huấn luyện viên và thậm chí là tự học hoặc học thầy rất ít.

    Sandra rất nổi tiếng và có một nhân cách tuyệt vời. Cô ấy là một hoạt náo viên và là Homecoming Queen ở North Texas State. Khi Betsy gửi gắm cô ấy cho tôi thì Sandra mới 23 tuổi, đang dạy tại một trường ở Fort Worth. Sandra lái xe đến Austin mỗi cuối tuần để học tôi, dù mưa hay nắng, trong suốt một năm.

    Lúc đầu, tôi thấy backswing của cô ấy quá nhanh, nó làm cho gậy của cô ấy lỏng lẻo khi đến vị trí top of backswing. giáo yêu cầu học viên của họ cầm gậy chủ yếu bằng lực của ngón út và ngón áp út của bàn tay trái. Đây cũng chính là điều mà tôi đã từng dạy trước khi quyết định không áp dụng nữa vì nó làm mất khoảng cách đáng kể. Thật khó để Sandra có thể nới lỏng áp lực cầm gậy và làm chậm backswing của cô ấy, nhưng chúng tôi đã làm được.

    Năm 1976, trong lần phát bóng đầu tiên của trận đấu playoff với JoAnne Carner ở U.S. Women's Open, Sandra nói: “Big Mama (Mẹ bự) ơi, lần này tôi sẽ đánh bại bà”. Carner nói, “Không, bạn không làm được đâu, Little Shrimp (Tôm Nhỏ) à.” Carner đã thắng, và những biệt danh thú vị ra đời từ đó.

    Homecoming Queen: Homecoming là một lễ hội truyền thống rất lâu đời của các trường trung học và đại học ở Hoa Kỳ. Lễ hội được tổ chức vào mùa thu hằng năm để chào đón các cựu học sinh và giảng viên về thăm trường. Nó thường là một kỷ niệm đáng nhớ của trường để tôn vinh những học sinh nổi tiếng. Homecoming Queen (Hoàng hậu) và Homecoming King (Vua) được toàn thể sinh viên bầu chọn ra để vinh danh, chủ trì các sự kiện trong lễ hội.

    Sandra là bạn thân của vợ tôi, Helen, và là một người bạn tốt của tôi. Khi ngồi xem cô ấy thi đấu ở giải Dinah Shore qua tivi, tôi đã nhảy chồm lên và hét lớn khi cô ấy thực hiện một cú đánh cát và bóng lăn luôn vào lỗ. Cú đánh đã giúp cô ấy đoạt chức vô địch của giải. Sand đã làm cho giải đấu của nữ hứng thú hơn.ai cũng yêu quý cô ấy.

    Alice Ritzman, một cô bé người Montana, được Warren Smith, một pro tại Cherry Hills ở Denver, gửi đến chỗ tôi học. Cô ấy đến làm việc cho Tinsley ở cửa hàng bán đồ golf của chúng tôi. Tôi đã làm mọi thứ có thể nghĩ ra để giúp cô ấy đánh xa hơn, bao gồm cả việc thay đổi cách cầm gậy thành ten-finger, và sau đó cô ấy đã tham gia thi đấu chuyên nghiệp.

    Cindy Figg-Currier là một golfer yêu thích khác của tôi. Cô ấy đã luyện tập được kỹ năng short game tuyệt vời và đáng lẽ đã có một sự nghiệp golf rất tốt.

    Một trong những học viên giỏi nhất và là người dễ thương nhất của tôi là Mary Lena Faulk, đang dạy golf ở Broadmoor. Mary Lena là golfer có các cú đánh có độ chính xác cao nhất trong tất cả những golfer nữ chơi chuyên nghiệp. Ở khoảng cách 175 yard, tôi cắt ngắn gậy gỗ 5 để cô ấy đánh vừa khoảng cách đó, và cô ấy có thể đánh bóng đến gần lỗ bằng gậy đó hơn những người khác có thể đánh bằng gậy sắt 4.

    Betty Dodd thường xuyên đến gặp tôi để học. Cha cô là một đại tá quân đội ở Pháo đài Sam Houston tại San Antonio. Một ngày nọ, khi viên đại tá đang xem tôi với Betty trên sân tập, tôi hỏi Betty, “Em muốn được biết đến với cái tên “sweet-swinging Betty Dodd” hay là "The long-hitting redhead"??

    “Tôi sẽ trả lời điều đó,” Đại tá Dodd nói. “Con bé muốn trở thành “The long-hitting redhead”.

    Betty Dodd là bạn của Babe's. Họ đã hát và chơi nhạc cùng nhau. dn gnott tom él y 6 dinim Betsy Rawls đã gửi Betty Hicks cho tôi. Lúc này Betty đã là một golfer giỏi, cô ấy đã vô địch giải U.S Amateur. Swing của Betty dài, lỏng lẻo và có xu hướng mất kiểm soát ở giai đoạn cuối của backwing. Khi mất kiểm soát, cô ấy thường bị hook nặng.

    Tôi đã nói với cô ấy bằng tất cả sự hài hước rằng cô ấy swing gậy như một con bò già vẫy đuôi. Tôi không có ý làm tổn thương cảm xúc của cô ấy, nhưng cô ấy nói với tôi (nói đùa thôi, tôi nghĩ vậy), cô ấy sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi.

    “Sweet-swinging Betty Dodd”: Biệt danh với ý nghĩa là Betty Dodd - người có cú swing ngọt ngào.

    “The long-hitting redhead”: Biệt danh với ý nghĩa là Cô gái tóc đỏ đánh xa.

    Tôi nghĩ đã sửa được lỗi hook của cô ấy. Vào một ngày nọ, trong một buổi đánh tập, khi chơi đến lỗ thứ 8, cô ấy lại bị hook sau một cú swing không được tốt và trở nên rất bực mình, điên tiết. Đương nhiên, cú đánh tiếp theo cũng bị hook thậm tệ.

    “Em thường có thái độ như vậy bao lâu rồi?”, tôi hỏi.

    “Luôn luôn vậy thầy ạ”, cô nói.

    Betty lớn lên ở California và chơi với Jackson Bradley khi còn nhỏ. Sau thời gian thi đấu chuyên nghiệp, cô làm huấn luyện viên cho một đội golf ở San Jose, nơi cô cũng dạy mọi người cách lái máy bay. Betty rất thông minh. Cô ấy là một trong những người viết về golf hay nhất mà tôi từng đọc.

    Tôi đã dạy rất nhiều nữ golfer xuất sắc khi còn là sinh viên mà tôi không thể liệt kê ra đây hết được, nhưng họ luôn ở trong những ký ức tuyệt đẹp của tôi.

    Một trong những tài sản quý giá nhất của tôi là chiếc đồng hồ đeo tay có khắc “From Harvey's Girls”. Betsy Rawls, Mickey Wright và Betsy Cullen đã tặng nó cho tôi. Betsy hiện là cô giáo dạy golf chuyên nghiệp ở Houston.

    ' From Harvey’s Girls: Từ những cô gái của Harvey

    ĐỐI TÁC THƯƠNG HIỆU
    0
    Zalo
    Hotline