95 - Titanic Thompson
Từ Fort Worth, Dallas, San Antonio và Houston có thể dễ dàng lái xe đến Austin, vì vậy, tự nhiên thị trấn của chúng tôi trở thành nơi dừng chân của những golfer hustler' đi ngang qua.
Hustler: Trong golf, từ lóng này ám chỉ những golfer chơi giỏi nhưng giả vờ mình chơi kém để chơi độ kiếm tiền.
Ben Hogan kể cho tôi nghe về một người tên là Alvin C. Thomas, sau này nổi tiếng với cái tên Titanic Thompson, một hustler ở Fort Worth. “Anh ấy nhất định đến Austin và muốn chơi vài trận ở đó”, Ben nói. “Anh ấy có thể chơi cả hai tay, và cậu không thể đánh bại anh ấy đâu”.
Vào một buổi chiều Chủ nhật, thời gian có vẻ trôi chậm lại. Tôi đang ngồi trong cửa hàng bán đồ golf thì một người lạ bước vào và tự giới thiệu “Tôi là Herman Kaiser đến từ Ardmore, Oklahoma”. Anh ấy cho tôi xem thẻ PGA của mình và hỏi liệu anh ấy có thể chơi ở sân của chúng tôi không.
Tôi nói rằng anh ấy có thể chơi được. Kaiser chỉ vào một anh chàng to lớn, đẹp trai đi cùng và nói, “Đây là người bạn nghiệp dư của tôi, anh Thomas, một thành viên trong câu lạc bộ của tôi”. Khi Kaiser và Thomas dợm bước ra khỏi cửa, Thomas nói, “Anh có muốn chơi với chúng tôi không?”. Tôi đã từ chối.
Sau khi họ chơi được 9 lỗ. Một trong những hội viên thích chơi độ lớn của chúng tôi đến. Tôi đã nói với anh ấy về ý định kiếm người chơi của Thomas. Hội viên kia nói, “Harvey, anh với tôi sẽ chơi với họ 9 lỗ sau. Chúng ta sẽ “xào” họ vài trăm. Nếu thua tôi sẽ trả tiền”.
Vì vậy, tôi đã ra ngoài khởi động. Khi Thomas và bạn của anh ấy đi ngang qua, Thomas ngồi xuống chiếc ghế i sát chỗ t tôi khởi động. Anh ta đi một đôi giày cột dây thường, không phải giày golf có đinh. Tôi nói với Thomas rằng chúng tôi sẽ chơi. Thomas nói, “Chúng tôi chơi sao cũng được, 1 đô một lỗ, hay 10 đô, hay 100 đô, hay 1000 đô tùy anh chọn”.
Tôi nói rằng tôi sẽ chơi 9 lỗ sau, với tiền cá cược là 50 đô la mỗi người, đó là một số tiền rất lớn đối với tôi.
Chúng tôi bắt đầu chơi. Ở lỗ thứ 3, năm hoặc sáu người đàn ông đang đánh bài trong clubhouse đi ra irli sup ib xem chúng tôi chơi.
Thomas nhá cho tôi thấy một xấp tiền 100 đô la, và hỏi tôi có nghĩ rằng những người đàn ông kia muốn tiền của anh ấy không
Ở lỗ thứ 6, Thomas nói, “Tôi ch i chắc chắn thích nơi này. Tôi nghĩ tôi có thể ở lại đây một thời gian”. Lúc này chỉ còn một thời gian ngắn nữa là đến lễ Giáng sinh. Thomas lôi ra một túi nhỏ màu nâu. “Anh có muốn tặng vợ mình một cái gì đó đẹp đẹp vào dịp Giáng sinh không?”, anh ấy nói. “Đưa cho cô ấy một vài viên này”.
Chiếc túi đầy kim cương.
Tôi từ chối và cảm ơn sự hào phóng của anh ấy.
Đến lỗ cuối cùng, Thomas và đồng đội của anh ấy đã thực hiện được 2 cú putt dài và thắng chúng tôi 1 up.
Sau đó, trong cửa hàng bán đồ golf, Thomas đã mua vài thứ trị giá 50 đô để bù cho những gì tôi đã thua. "Hôm nay tôi thực sự may mắn”, anh ấy nói với tôi. “Các anh gần như đã thắng chúng tôi”.
Vài tháng sau, tôi nhìn thấy một bức hình chụp bạn cùng flight của Thomas đăng trên báo.
Hình của Herman Kaiser đã xuất hiện trên báo vì anh ấy vừa vô địch giải Masters.
Có nhiều hustler đi qua thị trấn của chúng tôi.
Có một anh chàng to cao, tự nhận là người Ấn. Anh ta mượn gậy của tôi và tôi chấp anh ta sử dụng ná cao su để phát bóng. Tôi với anh ta ra sân. Anh ta đánh rất chính xác các cú đánh ở khoảng cách ngắn. Nhưng khi sử dụng ná cao su để phát bóng, anh ta bắn bóng không thể xa hơn tôi phát bóng bằng driver. Nên anh ta đã thua tôi.
Có lẽ những hustler kỳ lạ nhất mà chúng tôi từng gặp là “Công tước xứ Paducah” và “Marvel đeo mặt nạ”. Công tước đang bán vé cho một trận đấu lớn, Marvel đeo mặt nạ đã thách đấu với golfer giỏi nhất ở thị trấn.
Họ quyết định muốn chơi với tôi vì từ thiện.
Nhưng chúng tôi đã tìm ra lý do tại sao Marvel lại đeo mặt nạ.
Anh ta và Công tước định ăn trộm tiền vé và tẩu thoát trước khi trận đấu diễn ra. Chúng tôi đã vạch trần họ, sau đó hủy bỏ trận đấu và thúc giục họ rời khỏi Austin.
Một ngày nọ, có một hustler khác đang lượn quanh câu lạc bộ của chúng tôi để cố gắng kiếm ai đó chơi một trận. Khi Wilmer Allison bước vào và nói, “Có ai muốn làm tí mặn mặn với tôi không?”, đôi mắt của anh ta sáng lên.
“Tôi chơi”, anh ta nói, “Anh muốn chơi bao nhiêu?”.
Wilmer nói, “Như bình thường, 25 xu”.
Golfer hustler cầm lấy túi của mình và rời đi trong tiếng cười của chúng tôi.